Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

NẮNG VÀNG

Xin ướp nắng vàng vào bên trái quả tim.
Một mùa với Phượng hồng ngày ấy.
Trang sách nhỏ giờ đâu còn thấy.
Nhưng nắng trong người vẫn nóng bỏng yêu thương.
Tuổi học trò qua đi sao mãi vấn vương.
Cái mùa hạ nồng nàn hơi thở.
Đóa Phượng hồng ngày nào hé mở.
Ai vội trao Ai, bỡ ngỡ tình đầu.

Trang sách ngày xưa nay đã nhạt màu.
Nhưng nắng vàng vẫn trong ta muôn thưở.
Tiếng nói yêu thương, ngày nào đã lỡ.
Vẫn còn đây nguyên vẹn đọng đầy.
Vẫn còn đây, cái thưở đắm say
Mùa Phượng nở, tình nào bỡ ngỡ
Cuộc đời trôi qua, bao lần dang dở.
Nhưng ta vẫn mong......lần nữa Nắng Vàng...

Hoangtranngokha

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét