HỒI SINH ...
Những nấc thang
dài sâu hun hút ...
Như đường lên
đỉnh núi thiên duyên.
Em sẽ đếm
Có bao nhiêu nấc?
Là bấy nhiêu
Nhịp đập hồi sinh ...
Khi luyến ái
Chợt gần tim ngõ
Men có say
Chuếnh choáng hương lòng!
Sợi tơ nào
Vương giữa ba sinh?
Khúc ru anh
Vạn kiếp hồi sinh ...
Dulan
Khúc ru anh
nếu đem lại hồi sinh.
Anh sẽ ru
Em vào góc nhớ.
Sợi tơ nào
Giăng ngang là cớ
Để anh dừng
Ở bậc thang yêu
Men có say
một khúc ngân tiêu
Em hãy tựa
vào vai anh đợi
Hương lòng Em
tỏa lan vời vợi
Hồn anh bay
lên đỉnh yêu thương
Núi Thiên duyên
nhè nhẹ mây vương
Nghe nhịp đập
hồi sinh tâm thức
Đường ta đi
Sẽ không còn đứt
Một nửa chừng
của khúc Hoang thiên
hoangtranngokha
Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012
DL ghé tham và đoc tho anh..
Than men,
Du hạ...
Cảm ơn Người, đã dìu ta vào miền Du Hạ
Nơi ánh sáng chan hòa, tràn ngập thương yêu
Ánh nắng cuộn tràn như ngọn lửa đốt thêu.
Để tình Ta bổng... một ngày trổi dậy.
Dẫu đã từng đi qua miền sóng dậy
Vẫn rộn ràng nhịp đập trái tim.
Cảm ơn Người bài hát dịu êm
Đong đưa...ru ta vào du hạ
ngokhahoangtran
Than men,
Du hạ...
Cảm ơn Người, đã dìu ta vào miền Du Hạ
Nơi ánh sáng chan hòa, tràn ngập thương yêu
Ánh nắng cuộn tràn như ngọn lửa đốt thêu.
Để tình Ta bổng... một ngày trổi dậy.
Dẫu đã từng đi qua miền sóng dậy
Vẫn rộn ràng nhịp đập trái tim.
Cảm ơn Người bài hát dịu êm
Đong đưa...ru ta vào du hạ
ngokhahoangtran
Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012
ANH VÀO TRỌ NHÉ !
môi nhấp giọng người thương từ viễn xứ
vị bàng hoàng sâu như cả trùng dương
lời ngọt lịm đẩy tim vào mạch nhớ
huyết quản đầy những giọt ấm thơm hương
@
em mở cửa tim, anh vào trọ nhé
lâu thiệt lâu , cho đến cuối muôn đời
xưa lang thang , anh gặp em trong gió
bỏ phiêu bồng khi hạnh phúc tầm tay
@
anh trồng cho em vườn hoa tuổi ngọc
ươm mùa Xuân ,cây tháng chín nở hồng
những chú di , cô bướm vàng son sắc
tràn yêu thương nuôi em sống tâm hồn
@
môi nhấp giọng anh cười thôi viễn xứ
với vòng tay êm ấm trọn chân tình
giờ em thấy vui em trong đồng tử
giữa khuya dài bắt chợt nắng lung linh
đht
Vâng ! Anh sẽ vào trọ nhà Em nhé.
Không phải một giây, một giờ, một tháng
Mà trọ trăm năm, trọ cả nghìn năm
Trọ mãi mãi không bao giờ đi nửa.
@
Trong đồng tử Em , Anh xin ở giửa
Trọ trần gian, trọ cả trong tim
Chỉ cần Em nhắm mắt và lặng im
Anh trọ bằng ánh nhìn, ư đằm thắm
@
Ừ ! thì hãy mở cửa tim anh vào say đắm
Trọ một phần hai nhịp đập từ Em.
Trọ thật lòng, chứ chẳng phải trọ để xem
Trọ trong không gian đầy mạch nhớ.
@
Anh sẽ ươm một rừng hoa thương nhớ.
Cho chúng ta người trọ nhân gian
Xưa một thời từng thã đi hoang
Nay về trọ trong nhau Em nhé
Ngokhahoangtran
môi nhấp giọng người thương từ viễn xứ
vị bàng hoàng sâu như cả trùng dương
lời ngọt lịm đẩy tim vào mạch nhớ
huyết quản đầy những giọt ấm thơm hương
@
em mở cửa tim, anh vào trọ nhé
lâu thiệt lâu , cho đến cuối muôn đời
xưa lang thang , anh gặp em trong gió
bỏ phiêu bồng khi hạnh phúc tầm tay
@
anh trồng cho em vườn hoa tuổi ngọc
ươm mùa Xuân ,cây tháng chín nở hồng
những chú di , cô bướm vàng son sắc
tràn yêu thương nuôi em sống tâm hồn
@
môi nhấp giọng anh cười thôi viễn xứ
với vòng tay êm ấm trọn chân tình
giờ em thấy vui em trong đồng tử
giữa khuya dài bắt chợt nắng lung linh
đht
Vâng ! Anh sẽ vào trọ nhà Em nhé.
Không phải một giây, một giờ, một tháng
Mà trọ trăm năm, trọ cả nghìn năm
Trọ mãi mãi không bao giờ đi nửa.
@
Trong đồng tử Em , Anh xin ở giửa
Trọ trần gian, trọ cả trong tim
Chỉ cần Em nhắm mắt và lặng im
Anh trọ bằng ánh nhìn, ư đằm thắm
@
Ừ ! thì hãy mở cửa tim anh vào say đắm
Trọ một phần hai nhịp đập từ Em.
Trọ thật lòng, chứ chẳng phải trọ để xem
Trọ trong không gian đầy mạch nhớ.
@
Anh sẽ ươm một rừng hoa thương nhớ.
Cho chúng ta người trọ nhân gian
Xưa một thời từng thã đi hoang
Nay về trọ trong nhau Em nhé
Ngokhahoangtran
GẦN....?
Tim mở ngõ để dành men ái.
Em chợt gần luyến ái tình tôi
Tôi chỉ cần một khúc ru thôi
Cũng để đủ gần Em vạn kiếp.
Truyện ngày xưa giờ Tôi viết tiếp
Bằng ngôn từ cuộc sống hồi sinh
Dẫu Tôi biết Em phải lặng thinh
Với buồn đau, con người trách giận
Nếu nuối tiếc, vì người oán hận
Em cứ về, đừng để chông chênh
Chợt xa...người đợi mông mênh.
Còn với Tôi, hồn gần là đủ.
Có thể những gì ta ấp ủ
Cũng đủ gần và mãi không xa
Thiên duyên, Tôi đã chợt hiểu ra.
Bởi vô tình, Tôi nào mong vậy
Tôi từng nhủ, đừng làm sóng dậy
Cuốn phù du, tạo cõi phù tang
Đời là... hợp hợp tan tan
Em cứ quay lại...
để người xa... thôi hờn tủi
Còn Tôi, sẽ mãi đời người rong ruổi
Như từ lâu Tôi đã ruổi rong.
Dẩu Tôi rất mong dừng một bến trong
Nhưng sóng nổi... Tôi mong gì bến đợi.
Dyca
Tim mở ngõ để dành men ái.
Em chợt gần luyến ái tình tôi
Tôi chỉ cần một khúc ru thôi
Cũng để đủ gần Em vạn kiếp.
Truyện ngày xưa giờ Tôi viết tiếp
Bằng ngôn từ cuộc sống hồi sinh
Dẫu Tôi biết Em phải lặng thinh
Với buồn đau, con người trách giận
Nếu nuối tiếc, vì người oán hận
Em cứ về, đừng để chông chênh
Chợt xa...người đợi mông mênh.
Còn với Tôi, hồn gần là đủ.
Có thể những gì ta ấp ủ
Cũng đủ gần và mãi không xa
Thiên duyên, Tôi đã chợt hiểu ra.
Bởi vô tình, Tôi nào mong vậy
Tôi từng nhủ, đừng làm sóng dậy
Cuốn phù du, tạo cõi phù tang
Đời là... hợp hợp tan tan
Em cứ quay lại...
để người xa... thôi hờn tủi
Còn Tôi, sẽ mãi đời người rong ruổi
Như từ lâu Tôi đã ruổi rong.
Dẩu Tôi rất mong dừng một bến trong
Nhưng sóng nổi... Tôi mong gì bến đợi.
Dyca
Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012
Lời nói Tim
Người ta bảo
trái tim không biết nói
Ừ ! thì đúng rồi
tim nào nói được thanh âm.
Nhưng ta chắc rằng
tim Em nói ở trong anh.
Nói thì thầm, không bằng ngôn ngữ
Lời nói tim
là lời không ranh giới
Lời nói tim
là ánh nhìn đắm đuối
Lời nói tim
rộn ràng như suối
róc rách, rì rào ngôn ngữ Dấu Yêu
Lời nói tim xua đi những tịch liêu.
Là lời nói Âm vang vô tận
Lời nói tim như đường tiềm cận
Môi tìm môi, mắt ở trong nhau
Lời nói tim là lời nói nao nao
Ở một ngày Em trao...anh nhận.
Dyca
Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012
Bất Ngờ
Bất ngờ Ta chạm vào nhau
Bất ngờ Ta chờ, Ta đợi.
Cái bất ngờ, từ vời vợi
Đã an bài, từ một định duyên.
Hội tụ
Từ thẳm sâu... người cho Ta
Trái yêu thương... nào hồng nụ.
Nơi tình yêu...vừa hội tụ
Rất dịu dàng và rất nhớ thương
Ngọc Lan
Ta nghe thoảng mùi hương
Ngọc Lan đêm ngào ngạt
Bất ngờ như Ta lạc
Vào một chốn miền Em
Dyca
Bất ngờ Ta chạm vào nhau
Bất ngờ Ta chờ, Ta đợi.
Cái bất ngờ, từ vời vợi
Đã an bài, từ một định duyên.
Hội tụ
Từ thẳm sâu... người cho Ta
Trái yêu thương... nào hồng nụ.
Nơi tình yêu...vừa hội tụ
Rất dịu dàng và rất nhớ thương
Ngọc Lan
Ta nghe thoảng mùi hương
Ngọc Lan đêm ngào ngạt
Bất ngờ như Ta lạc
Vào một chốn miền Em
Dyca
Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012
Cho Anh
Hỏi lòng còn nhớ hay quên ?
Mong cơn mưa đổ có thênh thang buồn .
Đếm từng hạt nhỏ mưa tuôn ,
Dặm anh nỗi nhớ - khoét hờn lòng em .
Buồn vì đâu ? Nhớ đầy thêm ,
Cho Anh đong đếm , khắc tên dại khờ !
Cơn mưa giăng bụi mịt mờ ...
Ngẩn ngơ là bấy ...tình hờ ...mong manh
Mưa lòng chối quẩn chối quanh ,
Liếc đuôi con mắt ,tròng trành tim ai .
Mưa phố Núi
Hỏi lòng còn nhớ hay quên ?
Mong cơn mưa đổ có thênh thang buồn .
Đếm từng hạt nhỏ mưa tuôn ,
Dặm anh nỗi nhớ - khoét hờn lòng em .
Buồn vì đâu ? Nhớ đầy thêm ,
Cho Anh đong đếm , khắc tên dại khờ !
Cơn mưa giăng bụi mịt mờ ...
Ngẩn ngơ là bấy ...tình hờ ...mong manh
Mưa lòng chối quẩn chối quanh ,
Liếc đuôi con mắt ,tròng trành tim ai .
Mưa phố Núi
Hãy ...
Hãy tan vào đêm nguyện ước !
Hãy soi tình nhau dại khờ ,
Hãy nhắm mắt quên đi lừa lọc ...
Hãy cứ vờ ta chẳng biết thương đau .
Đường khúc khỉu ai đếm mấy nhịp cầu ?
Ta tô vẻ tình yêu từ màu mắt ,
Biếc ngàn sao sáng trời vui đất .
Bởi từ tâm ánh lửa yêu thương .
Con đường rợp xanh bóng mát ,
Ban mai ngập nắng bình yên .
Ngày tiếp ngày khúc nhạc vui réo rắc ...
Nềm tin yêu ánh lửa vô thường .
Mưa phố núi
Từ một ánh lửa vô thường
Ta soi tìm con đường phía trước.
Có thể là điều ao ước
Rất đổi thân quen khi ngước mắt nhìn.
Những con đường có những gập ghềnh
Như dòng đời nhiều đen hơn trắng.
Và vì vậy khi nếm mùi cay đắng
Ta lại đau trong đêm trắng đợi chờ
Ngày ... biến thành kẻ dại khờ.
Ngu ngơ trong tình đời lừa lọc
Có khi cũng cố nhướng mày để học
Quên dối gian, vờ vĩnh thương đau.
Nhưng đau vẫn là nổi đau
Luôn để lại vết lòng sâu nặng
Bởi là vậy ... nên ta cứ cúi đầu im lặng.
Đi dưới mưa, lủi thủi một mình ta
Dấu riêng mình chẳng muốn nói ra.
Ta không tìm ... một chút lòng thương hại
Trái tim ta chứa đầy ái ngại
Trốn cõi nhân gian, tìm đến VÔ THƯỜNG.
hoangtranngokha
Hãy tan vào đêm nguyện ước !
Hãy soi tình nhau dại khờ ,
Hãy nhắm mắt quên đi lừa lọc ...
Hãy cứ vờ ta chẳng biết thương đau .
Đường khúc khỉu ai đếm mấy nhịp cầu ?
Ta tô vẻ tình yêu từ màu mắt ,
Biếc ngàn sao sáng trời vui đất .
Bởi từ tâm ánh lửa yêu thương .
Con đường rợp xanh bóng mát ,
Ban mai ngập nắng bình yên .
Ngày tiếp ngày khúc nhạc vui réo rắc ...
Nềm tin yêu ánh lửa vô thường .
Mưa phố núi
Từ một ánh lửa vô thường
Ta soi tìm con đường phía trước.
Có thể là điều ao ước
Rất đổi thân quen khi ngước mắt nhìn.
Những con đường có những gập ghềnh
Như dòng đời nhiều đen hơn trắng.
Và vì vậy khi nếm mùi cay đắng
Ta lại đau trong đêm trắng đợi chờ
Ngày ... biến thành kẻ dại khờ.
Ngu ngơ trong tình đời lừa lọc
Có khi cũng cố nhướng mày để học
Quên dối gian, vờ vĩnh thương đau.
Nhưng đau vẫn là nổi đau
Luôn để lại vết lòng sâu nặng
Bởi là vậy ... nên ta cứ cúi đầu im lặng.
Đi dưới mưa, lủi thủi một mình ta
Dấu riêng mình chẳng muốn nói ra.
Ta không tìm ... một chút lòng thương hại
Trái tim ta chứa đầy ái ngại
Trốn cõi nhân gian, tìm đến VÔ THƯỜNG.
hoangtranngokha
Để sống được....bình thường
Đã mấy ai trên đời người hiểu được ?
Để vẫn sống bình thường không cảm nhận lẻ loi.
Mưa phố núi
Người có biết ?
Để sống được bình thường...
là không phải dể
Trong cái thế giới lọc lừa...
người dẫm lên nhau.
Họ luôn sống trên nổi khổ đau
Quên tất cả nhân tình thế thái
Và sẵn lòng luôn làm điều trái
Vì lương tâm đã cháy tự lâu rồi.
Họ đâu còn cảm xúc bồi hồi
Hay rung động với cảnh đời đau khổ.
Thơ...có thể chỉ là một chỗ
Họ khoe khoang kiến thức rộng sâu.
Nhưng thực tình chỉ là những đâu đâu
với những ngôn từ...rổng tếch.
Lấy mắt mình, nhìn bầu trời như chú ếch
Tự giếng sâu ngốc nghếch ngỡ càn khôn
Những tâm hồn như thế đáng đem chôn.
Tận mồ sâu âm u, rổng mục
Họ nào biết khơi trong, gạn đục.
Nào biết...thế nào là nhẫn nhục,thương yêu.
Họ chỉ biết rao rêu
Thơ văn ba đồng, năm cắc...
Nhưng cứ tưởng rằng mình là chắc
Như một bậc thầy, như một vĩ nhân
Đi dạy đời, thắc mắc tha nhân.
Những ngôn từ cao siêu, trống rổng
Đôi lúc cũng giã vờ...
bổng một chút bâng khuâng
khi...thấy chiếc lá vàng rơi rụng.......
Tôi muốn nói cùng Người...
không bằng lời chúc tụng
Mà chỉ bằng lời chân thật con tim.
Khi đời là những bóng đêm
Ta cố chân thành, ngác ngơ để sống
Cái MỸ THIỆN CHÂN rất trống
Rất khó tìm trong lừa dối nhân gian.
Hãy đi tìm từ những nổi lầm than.
Người sẽ thấy...đời...còn thương đau lắm
Để một lần Người được thấm.
Sống BÌNH THƯỜNG thôi...
cũng khó lắm với ĐỜI.
Ngokhahoangtran
cảm ơn anh TKG đã ghé nhà thăm . Chúc anh một cuối tuần vui vẻ .
Tình thân
đht
Tình thân
đht
Hồn đau...
trái tâm tư đêm qua còn xanh lét
chiều hôm nay chắc nắng ngọt nên hồng
răng cắn miếng , sữa phối âm nguyên chất
bùi như là khi môi chạm phải hôn
@
ngạt ngào hương , vị ôm em đầy mật
chao cả lòng , nghiêng trào chất tri âm
từng tri kỷ đêm hồng nhan bỗng sực
nhớ muôn đời lần thai nghén tình chung
@
trái tâm trạng rụng trên tay bất chợt
thuở chân em rong qua chợ thơ người
giá quá mắt , em liệu mình không nỗi
thôi trở về tay không , ngắm đơn côi
@
trái tâm tư ngỡ còn xanh chưa chín
hôm nay muồi . chiều lột vỏ, ngâm tim
rượu phấn người . say em . vui câm nín
nghiêng nghiêng , trời đang vò võ bỗng nhiên...
đht
Giăng mây trời, qua một mái hiên
Nghiêng nghiêng nắng, say hồn trống vắng
Ngỏ tâm tư, tìm trong đêm trắng
Trái mộng đời, Người ngắm lẻ loi
Khi tâm hồn, một bóng đơn côi
Nghe tâm trạng, não nề vô tận
Thử thời vận, nguồn thơ sai vận
Giá thời gian, lận đận lao đao
Ngát hương đời, một thuở Người trao
Nghiêng cả lòng, đa mang nào tội.
Đón Vì Sao, lạc loài nguồn cội
Đêm hồng nhan, dạ khúc nao nao
Mềm môi hồng, người vội trao nhau
Để bây chừ, chẳng hiểu vì sao?
Nắng hồng nhẹ, nghe buồn man mác
Trái tâm tư, một thời ngơ ngác
Trái chín muồi ... xơ xác ... niềm đau
TKG
Mưa Phố Núi
* Tặng anh Ngokhahoangtran - Mưa PN hân hạnh làm quen - Chúc anh vui cùng phố - CÁM ƠN anh đã ghé thăm trang nhà MPN
Cô phòng
Giọt sầu giọt tủi , rơi !
Lặng lẽ đơn côi , vắng .
Khe khẽ thì thầm , mưa !
Lưa thưa nỗi nhớ - chờ ,
Tình ai một đời - đợi .
Vời vợi cô đơn - buồn .
Mưa tuôn , mưa tuôn .
Đêm dậm sâu nổi nhớ
Bơ vơ ơi tủi hờn .
Khát khao chới với ,
Một hình một bóng , ai ?
Cuối trời mưa lặng lẽ ...
Nhẹ bóng tôi - Cô phòng !
Mưa phố núi
Mưa, giọt ầm ì...đổ !
Người, vội lặng lẽ...đi !
Hồn, một nỗi sầu...bi !
Em, âm thầm cô...quạnh !
Đêm, gió về hiu...lạnh !
Đau, nỗi đau tủi...hờn !
Ảnh, xa xăm chập...chờn !
Mái, tranh nhà trống...vắng !
Nghe, từ tim cay...đắng !
Người, một nỗi cô...phòng !
Xin, mang chút tấm...lòng !
Xua, khoảng trời vắng...lặng !
Đời, như là dấu...lặng !
Mưa, gội rửa phiền...ưu !
Xin, trao một khúc...ru !
Chờ, lưa thưa nỗi...nhớ !
Khẻ, thì thầm là...cớ !
Đợi, một ngày Chim...di !
Theo, một bước chân...đi !
Chờ, một trời nhung...nhớ !
Ngokhahoangtran
Cảm ơn nhiều nhiều bài thơ Mưa Phố Núi viết tặng.
Như một giấc mơ !
Em bước vào tôi, dường như từ lâu lắm.
Như đã đợi chờ, chờ đợi tháng năm.
Ừ ! Anh chờ Em và Em đã chờ Anh
Ta chờ nhau, chờ một tình yêu muộn.
Như cuộc đời ... đi quanh một vòng tròn cuốn cuộn
Để cuối cùng trở về nơi xuất phát ... gặp nhau.
Trãi qua bao nổi gian lao
Để ta tin và biết thế nào cho nhau mật ngọt.
Từ nay ... sẽ xa rồi những chiều vàng vọt
Xa những u uẩn ... buồn đau.
Từ nay Ta sẽ trao nhau
Những ngôn từ yêu thương là có thật
Đêm dù vẫn còn mưa giông, gió giật.
Trong vòng tay nhau há sợ ... chớp bể ... mưa nguồn.
Mặc cho đời tiếp diễn những vở tuồng.
Lọc lừa, dối gian và độc ác.
Bởi trong ta đã ngập tràn bóng mát.
Của yêu thương cho nhận ... thật thà.
Tình yêu ta xây, không phải tháp ngà.
Cũng không phải từ câu truyện lọ lem huyền hoặc
Bởi điều gì bắt đầu bằng sự thật.
Ắt vĩnh hằng theo vằng vặc thời gian.
Đêm chứa chan
Ta tan vào nhau, trong bất tận.
Qua rồi một thời lận đận
Ta tìm nhau NHƯ MỘT ... GIẤC MƠ.
Ngokhahoangtran
Em bước vào tôi, dường như từ lâu lắm.
Như đã đợi chờ, chờ đợi tháng năm.
Ừ ! Anh chờ Em và Em đã chờ Anh
Ta chờ nhau, chờ một tình yêu muộn.
Như cuộc đời ... đi quanh một vòng tròn cuốn cuộn
Để cuối cùng trở về nơi xuất phát ... gặp nhau.
Trãi qua bao nổi gian lao
Để ta tin và biết thế nào cho nhau mật ngọt.
Từ nay ... sẽ xa rồi những chiều vàng vọt
Xa những u uẩn ... buồn đau.
Từ nay Ta sẽ trao nhau
Những ngôn từ yêu thương là có thật
Đêm dù vẫn còn mưa giông, gió giật.
Trong vòng tay nhau há sợ ... chớp bể ... mưa nguồn.
Mặc cho đời tiếp diễn những vở tuồng.
Lọc lừa, dối gian và độc ác.
Bởi trong ta đã ngập tràn bóng mát.
Của yêu thương cho nhận ... thật thà.
Tình yêu ta xây, không phải tháp ngà.
Cũng không phải từ câu truyện lọ lem huyền hoặc
Bởi điều gì bắt đầu bằng sự thật.
Ắt vĩnh hằng theo vằng vặc thời gian.
Đêm chứa chan
Ta tan vào nhau, trong bất tận.
Qua rồi một thời lận đận
Ta tìm nhau NHƯ MỘT ... GIẤC MƠ.
Ngokhahoangtran
THẮP NẾN
Đêm chứa chan,
Huyền diệu,
Nhiệm mầu ...
Thiên nga lam,
huyền thoại khẻ thì thầm...
Đôi chim di,
trong suốt ánh pha lê.
Cặp hướng dương,
hoàng rực ngày nắng hạ
Trái tim côi
bừng ánh lửa nồng nàn
Đóa sen ngọc
tinh khiết lòng chân phương ...
...
Ngồi đây
Em thắp nến
Đếm từng cánh hoa hồng ...
Ươm một mùa tình tự
Ngát một mùa luyến ái
Ấm một mùa băng giá
Quặn một mùa khát khao
Ước một mùa mắt môi
Dõi một mùa hạnh thu ...
Đến bao giờ ?
Người tìm người
NHƯ MỘT...GIẤC MƠ
Dulan
Ta thì tìm nhau như bài thơ vừa mới viết
Ở trong ấy có bao điều ta chưa biết
Lời nói trái tim chỉ có thể riêng dành
Như những ngọn nến lung linh rất đổi trong lành
Nhưng ấm áp...nồng nàn nắng hạ.
Lời trái tim muôn đời vẫn lạ
Tựa ánh Pha lê... tinh khiết...dịu dàng.
Lời trái tim là lời nói khẻ khàng.
Nhưng ! âm vang vô cùng...vô tận
Như đôi Thiên Nga về nơi bất tận
Xây cho riêng mình...một tổ Uyên Ương.
Ngồi đây...!
Ta đón chờ đêm của yêu thương
Đêm của mùa Dấu ái
Mặc cho bảo giông, dòng đời ngang trái
Ta sẽ trao nhau lời nói thật thà
Chứ không phải là lời.., trau chuốc ngọc ngà
Chỉ đậu ở trên đầu môi, trót lưỡi.
Ôi ! trái tim và những ngọn nến hồng Em sưởi.
Như nỡ ngàn hoa, từ trái tim Ta.
Để Ta lại bật ra
Từ DẤU YÊU Ta trao Ai vậy ?
Hoangtranngokha
Lần sửa cuối bởi trakhucgiang; 06-23-2012 lúc 03:07 PM
Nắng....Chiều !
Gửi Tặng DYCA
Nắng...
Nắng về chiều, nắng màu vàng nhạt
Ta về chiều, Ta lạc trong nhau
Một chút gần, chia sẽ khổ đau
Một chút xa, chờ nhau vời vợi.
Chiều...
Có những chiều cô đơn trông đợi
Giọt nắng vàng, sưởi ấm hoàng hôn
Ta và Người về lại cuối thôn.
Khói lam chiều, bếp thơm nồng ấm
Nắng...Chiều !
Vươn trán người, giọt mồ hôi lấm thấm
Nhỏ xuống Chiều, hạt Nắng nồng thương
Nắng Chiều lam, nhè nhẹ vấn vương
Để tiêu tương, tự bao giờ vậy ?
Người có thấy nổi niềm thức dậy ?
Sau giá băng, Nắng lại dịu dàng.
Nắng tỏa lan, Nắng ngập...Nắng tràn
Ta khẻ khàn, vào nhau Chiều Nắng
Trakhucgiang
Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2012
Khẻ
Gót hài nhẹ bước chân di
Một trời hư ảo vương chi nắng vàng ?
Dỗi hờn...lệ ướt mi Nàng.
Ta lau hạt lệ, khẻ khàng thương yêu.
Say hồn một khúc ngân tiêu
Chữ yêu đâu phải rong rêu mãng đời
Tình là hai chữ rối bời
Vời xa người hởi, trắng trời thu phong
Hoangtranngokha
Một trời hư ảo vương chi nắng vàng ?
Dỗi hờn...lệ ướt mi Nàng.
Ta lau hạt lệ, khẻ khàng thương yêu.
Say hồn một khúc ngân tiêu
Chữ yêu đâu phải rong rêu mãng đời
Tình là hai chữ rối bời
Vời xa người hởi, trắng trời thu phong
Hoangtranngokha
Mưa..!
Rơi !
Giọt ngắn, giọt dài
Đọng !
bờ mi một thưở
Xót !
Một đời trăn trở
Quên !
tình cũ nhạt nhoà
Lặng !
Đêm ngà cô độc
Buồn !
Một khúc tha hương
Vương !
Một làng tóc rối
Tối !
Một góc mịt mùng
Trùng !
Tiếng lòng thổn thức
Lặng !
Một sân ga buồn
Thèm !
Một bờ môi lạnh
Chạnh !
Thánh thót...mưa rơi
Hoangtranngokha
Giọt ngắn, giọt dài
Đọng !
bờ mi một thưở
Xót !
Một đời trăn trở
Quên !
tình cũ nhạt nhoà
Lặng !
Đêm ngà cô độc
Buồn !
Một khúc tha hương
Vương !
Một làng tóc rối
Tối !
Một góc mịt mùng
Trùng !
Tiếng lòng thổn thức
Lặng !
Một sân ga buồn
Thèm !
Một bờ môi lạnh
Chạnh !
Thánh thót...mưa rơi
Hoangtranngokha
Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012
Ta...đi..!
Ta đi từ thưở hồng hoang
Sao nay vẫn cứ lang thang giửa đời?
Phải đời là ánh sáng ngời ?
Hay là đêm tối rối bời tình nhau.
Ta đi từ vạn nôn nao.
Đi từ chân thật vì sao mãi buồn
Phải tình là diễn vỡ tuồng.
Lừa lừa, dối dối người ruồng rẩy nhau.
Ta đi từ vạn ánh sao
Từ muôn tinh tú trời cao vĩnh hằng
Sao tình luôn bảo ta rằng.
Làm gì có chuyện vĩnh hằng mà mơ.
Thôi thì xin mượn dòng thơ
Ta tìm một chút bâng quơ riêng mình.
Đi tìm trong ở chính mình.
Chút thương, chút nhớ, chút tình, chút thơ.
Hoangnam - Hoangtranngokha
Thứ Ba, 12 tháng 6, 2012
Này Em
Này Em !
khi Ta đã nói tiếng Yêu
Là lúc hồn chúng ta
không còn khoảng cách.
Là lúc trái tim
Ta cùng nhịp phách
Hòa quyện âm thanh
Trầm bổng lạ kỳ.
Này Em !
Khi đã Yêu
Anh chẳng biết thốt điều gì
Chỉ lặng im, nhìn Em trìu mến.
Một ngày khi biết rằng Em sẽ đến.
Dâng tặng Ta
Nụ ngọt yêu thương.
Này Em !
Một khi Ta đã biết vương.
Thì trái tim Ta
Lại đập lời tình tự.
Nụ hôn trao Em
Vẫn còn do dự.
Bởi vì trong Ta
Như yêu được lần đầu.
Này Em !
Hai Ta lại bắt đầu.
Giất Hoan Thiên
Trong ngàn ngày chờ đợi.
Dẫu thẳm xa
Không gian vời vợi.
Nhưng hãy tin
Một ngày…
Ta sẽ được trong nhau.
Sắc màu
Người gửi cho Ta những sắc màu
Đỏ, vàng, xanh, tím của tình yêu.
Sắc hoa làm đẹp, bao mộng mị.
Dáng dắp kiêu sa vẽ mỹ miều.
Ta hiểu vì sao những buổi chiều
Nắng vàng lay động cả hồn yêu
Gió đem hương nhẹ, hồn say mộng
Hài gót chân di, khẻ nhớ nhiều
Dyca
Đỏ, vàng, xanh, tím của tình yêu.
Sắc hoa làm đẹp, bao mộng mị.
Dáng dắp kiêu sa vẽ mỹ miều.
Ta hiểu vì sao những buổi chiều
Nắng vàng lay động cả hồn yêu
Gió đem hương nhẹ, hồn say mộng
Hài gót chân di, khẻ nhớ nhiều
Dyca
Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012
Sắc màu tình yêu
Tím màu là sắc thủy chung
Màu không hiện hữu
...chỉ ẩn sâu trong mình.
Nếu ai đùa cợt ái tình.
Sắc màu không cảm, chân tình cũng không ?
Màu không hiện hữu
...chỉ ẩn sâu trong mình.
Nếu ai đùa cợt ái tình.
Sắc màu không cảm, chân tình cũng không ?
Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012
Một ngày
Một ngày ... bổng đâu bất chợt
Ta đến trong nhau, như một định duyên
Để điều Anh cảm nhận trước tiên
Mỗi ngày, là bóng hình Em trong đó.
Và là nơi ngọn gió
Thổi vào anh, dịu mát lạ kỳ.
Một ngày...tim ta đã bảo điều gì?
Sao mà bổng dưng xao xuyến lạ.
Phải chăng Em từ miền đất lạ
Đã tưới vào anh ... giọt nước thương yêu
Ta cảm nhận nơi Em ... một khúc ngân tiêu
Từ cánh diều, tung bay lan tỏa.
Một ngày khi lòng Ta đã
Đập rộn ràng hai chữ dấu yêu
Là cái ngày Ta hết rong rêu.
Hết tháng ngày cô độc
Đã tưới vào anh ... giọt nước thương yêu
Ta cảm nhận nơi Em ... một khúc ngân tiêu
Từ cánh diều, tung bay lan tỏa.
Một ngày khi lòng Ta đã
Đập rộn ràng hai chữ dấu yêu
Là cái ngày Ta hết rong rêu.
Hết tháng ngày cô độc
Một ngày khi ta đã đọc
Hai chữ DẤU YÊU là hạnh phúc dâng trào.
Hai chữ DẤU YÊU là hạnh phúc dâng trào.
Ta biết...Em đã đến tự lúc nào.
Một ngày Ta có nhau trong ấy
DYCA
DYCA
Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012
Còn chăng...Ai
Còn chăng men rượu đêm nào?
Nghe như vẳng tíếng tiêu dao gọi nàng,
Mộng về lạc chốn Thiên Thai,
Ngỡ AI mở khóa hồng trần Đào Nguyên.
Còn chăng hỡi những đam mê?
Phút thần tiên ấy đi về nẻo xa,
Bây gìö quạnh vắng mình AI,
Trưa nào dong mãi thuốc tàn trên tay.
Còn chăng tình tự nhân gian ?
Cà phê sánh giọt đắng thay nỗi buồn!
Nhổ neo thuyền đã xa rồi,
Cho tình AI cả một trời cuồng si!
DuLan
Một lần tình đã ướt mi
Trăm năm Người vẫn cuồng si men nồng
Đào Nguyên mở khóa lụa hồng
Thiên thai lạc chốn, phập phồng nhân gian
Đam mê dạo khúc chứa chan
Tiêu dao vẳng tiếng miên man vọng về
Dẩu chưa trọn vẹn câu thề.
TRƯNG VƯƠNG thưở ấy Người về bổng xa.
Thuyền trôi tận bến phương xa
Khung trời kỷ niệm mình ta lạc loài.
Nghìn sau nếu có hình hài.
Dáng yêu trong nắng, thương hoài thời gian.
hoangtranngokha
Nghe như vẳng tíếng tiêu dao gọi nàng,
Mộng về lạc chốn Thiên Thai,
Ngỡ AI mở khóa hồng trần Đào Nguyên.
Còn chăng hỡi những đam mê?
Phút thần tiên ấy đi về nẻo xa,
Bây gìö quạnh vắng mình AI,
Trưa nào dong mãi thuốc tàn trên tay.
Còn chăng tình tự nhân gian ?
Cà phê sánh giọt đắng thay nỗi buồn!
Nhổ neo thuyền đã xa rồi,
Cho tình AI cả một trời cuồng si!
DuLan
Một lần tình đã ướt mi
Trăm năm Người vẫn cuồng si men nồng
Đào Nguyên mở khóa lụa hồng
Thiên thai lạc chốn, phập phồng nhân gian
Đam mê dạo khúc chứa chan
Tiêu dao vẳng tiếng miên man vọng về
Dẩu chưa trọn vẹn câu thề.
TRƯNG VƯƠNG thưở ấy Người về bổng xa.
Thuyền trôi tận bến phương xa
Khung trời kỷ niệm mình ta lạc loài.
Nghìn sau nếu có hình hài.
Dáng yêu trong nắng, thương hoài thời gian.
hoangtranngokha
Xin lại về... với Biển của Tôi
Xin được trở về...
.. thưở Biển hoang sơ.
Ta đắm mình trong...
..ánh vàng óng ánh.
Một mình ta...
ngâm mình trong ánh.
Nắng Hạ vàng...
sóng sánh tình ta.
Xin một lần...
.. ta được nói ra.
Cái chữ đơn sơ...
Yêu người đến vậy.
Biển ở đâu...
làm hồn ta trổi dậy ?
Một chút thương...
một chút, thẩn thờ.
Biển ở đâu...
đừng vội ngẫn ngơ.
mà hãy lắng...
nghe lời tình tự.
Tự lắng sâu...
..Biển muôn đời vẫn vậy.
Ôm trọn nhân gian.
Ôm trọn cuộc đời.
Xin được một lần...
..Một lần xa lánh.
Cái xôn xao...
..phố thi ồn ào.
Xin một lần...
..về biển để trao.
Trái tim yêu..
như thưở nào khờ dại.
Xin một lần....
cho ta viết lại.
Khúc cung thương...
..sâu lắng tình người.
Xin một lần...
.. với biển của trời.
Ru khúc sóng...
..vỗ về bờ cát.
Xin một lần...
..về nghe biển hát.
..khúc nghìn năm bờ cát mịn màng
Xin một lần...
.. cho được bước sang.
Trái tim yêu...
..một đời mong đợi.
Dẫu muộn màng...
.. vẫn đầy vời vợi.
Sóng yêu thương...
..trong biển trùng khơi.
Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012
Cảm ơn !
Cảm ơn Em, lời thơ tình vụn dại.
Thật nhẹ nhàng, nhưng ấm áp thương yêu.
Một chút thôi, hồn anh hết cô liêu.
Tim sống dậy, nhịp bồi hồi xao xuyến.
Cảm ơn Em, chút lòng quyến luyến.
Chút thân thương, e ấp ngại ngùng.
Cảm ơn vì Em đến thẹn thùng.
Đem dịu mát vào anh từ đấy.
Hạnh phúc xiết bao khi anh chợt thấy
Kề cận bên anh một góc thương yêu.
Trái tim này sẽ hết buồn thiu.
Khi Em gõ, hòa cùng nhịp đập.
Anh sẽ đi tìm sông để gặp
Thưở tuổi thơ, tắm mát bên dòng
Cuộc đời này dù vẫn đục trong.
Anh vẫn thấy niềm tin trong ấy.
Thật nhẹ nhàng, nhưng ấm áp thương yêu.
Một chút thôi, hồn anh hết cô liêu.
Tim sống dậy, nhịp bồi hồi xao xuyến.
Cảm ơn Em, chút lòng quyến luyến.
Chút thân thương, e ấp ngại ngùng.
Cảm ơn vì Em đến thẹn thùng.
Đem dịu mát vào anh từ đấy.
Hạnh phúc xiết bao khi anh chợt thấy
Kề cận bên anh một góc thương yêu.
Trái tim này sẽ hết buồn thiu.
Khi Em gõ, hòa cùng nhịp đập.
Anh sẽ đi tìm sông để gặp
Thưở tuổi thơ, tắm mát bên dòng
Cuộc đời này dù vẫn đục trong.
Anh vẫn thấy niềm tin trong ấy.
Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2012
Dấu Yêu
Dẩu rất xa
... nhưng Em đến dịu dàng
Ở trong anh
... bằng nghìn trìu mến.
Thiên thần của anh ơi!
Một lần đã đến
Thắp lại trong anh
Ngọn nến nồng nàn
....
Xin khẻ khàn
Ta bước trong nhau
Cùng dìu nhau
qua miền trống vắng.
Ở cái nơi
... mà tâm hồn sâu lắng
Mãi dành cho nhau
... chút nắng hoàng hôn
...
Dấu yêu ơi!
Xin cho anh được khẻ hôn
Lên vầng trán Em yêu
... nụ hôn nồng ấm
Để giá đông
... không còn lấm tấm
Hạt tuyết vương
... trên tấm thân gầy.
....
Ta sẽ cho nhau
... những tháng, những ngày
Bằng những yêu thương
... ngọt ngào bất tận
Ta sẽ trao nhau
... chút hồn vướng bận
Ngự trị trong nhau.
như thể Thiên Thần.
DYCA
Thiên Nga
Vâng Anh đã hồi sinh
Vì Em đã tưới vào anh
suối nguồn trong vắt
Để từ nay trái tim anh không tắt
Hình bóng Em đã bắt cội nguồn
Anh sẽ chẳng còn buồn
Vì đã nghe hai quả tim ... cùng hòa nhịp.
Nghe đau thương đi vào tiễn biệt.
Để từ nay ... ta lại bắt đầu.
Ơi! Em đã bắt nhịp cầu
Cho anh thoát ra vùng giông bão.
Rượu yêu thương, anh thấy mình lảo đảo.
Nồng nàn say ... từ ngấn lệ Em rơi
Đêm nay chơi vơi
Ta và Em trôi về biển rộng
Đôi Thiên Nga, vượt qua trời gió lộng.
Mãi bên nhau ... như rung động đầu đời
DYCA
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)