Một ngày mà khi Em hiện hữu trong anh
Cũng chính là cái ngày bức tranh đời sống dậy.
Ở trong ấy điều gì lạ vậy ?
Mà làm trái tim anh ngầy ngậy, ngất say.
Có phải tình yêu Em dành cho anh đêm nay ?
Là lời ru nồng nàn hồn hậu.
Có phải Em Chim Di về đậu ?
Vào miền anh, một buổi trưa hè.
Và khi anh nhận ra đâu đó câu vè
Với ngàn lời yêu thương trong từng câu đố.
Đố Anh biết tình bao nhiêu sợi.
Mà Em cứ mãi đợi...... mãi chờ ?
Rồi một ngày thật bất ngờ.
Ta đặt lên môi Em…nụ hôn thế kỷ.
ôi ! cái nụ hôn, nào có là bất đắt dĩ.
Vì ta đã đợi chờ hàng thế kỷ…phút giây
Cái nụ hôn sâu thẳm ngất ngây
Ta cho nhau tự thưở nào
….mà sao ngọt ngào đến
vậy ?
Đêm nay hồn ta sống dậy
Như điều diệu kỳ ở một khắc không gian.
Nơi mà điều huyền hoặc hòa tan.
Như chính hai thực thể ta tan vào một.
Lúc ấy ta tin rằng nổi niềm ủ giột
Không còn nơi tồn tại trong mỗi chúng ta.
Phải không Em khi mà cái ngày ta đã nói ra ?
Lời trái tim là lời chân thật.
Ta biết từ lâu hai ta dấu đi sự thật
Nhưng....ngôn ngữ trái tim, tự nó có lâu rồi.
Để ta cứ cảm nhận nổi bồi hồi.
Nổi nhớ, nổi thương, nổi cồn cào mong đợi
Đêm nay nhé Em ! hãy cùng anh chờ đợi
Nụ hôn đợi chờ ta sẽ trao nhau.
Để từ nay và mãi mãi ngàn sau
Ta trong nhau trong khoảng trời còn lại.
DYCA