Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

NỬA...HỒN.



Nửa…hồn.



Tấm thân tôi, gã khờ du mục
Sao Người đem tim, tặng kẻ lãng du
Sợi tình vương từ một khúc ru
nỗi thương nhớ, van Người thu giữ

Nửa hồn thơ hằng hà vần chữ
Hồn trinh nguyên tôi nào dám thử chờ
Bởi ảo hình là một bóng mờ
Tay xưa vuốt, tôi nào ngờ mộng mị
Hồng tâm Người, tôi biết…không là lập dị
Chỉ tim tôi uỷ mị vô thường

Nên thảo nguyên xanh, tôi nào biết tỏ tường
Sông quyến luyến, chảy hoài trong ngực




                       


Biển nhớ trông, thác nguồn cơ cực
Suối mơ hồng đổ vực ngác ngơ

Sóng biển tình ru giấc tôi mơ
Đêm thơ lạc, thổi bùng Hoả Diệm.

Huyền thoại trăng - lần mò tìm nghiệm
Ảo hư trôi, chết lịm giữa dòng
Thuỷ triều dâng có ngập được cõi lòng
Hay chỉ chạm vào vòng nuối tiếc ?


Người cho tôi nửa trời mắt biếc.
Tôi nào dám cho Người, da diết niềm đau.
Nếu cõi đời còn một kiếp sau.
Tôi xin nhận, nửa người trao… còn lại.


Duthuymiengiang

6 nhận xét: